Thâm nhập đường dây buôn người Kỳ 1: Những cuộc săn lùng phụ nữ nhẹ dạ, ham 'việc nhẹ lương cao'

Tiến Trần| 23/09/2018 13:55

Trong quá trình thâm nhập tìm hiểu về cuộc sống phía sau cánh cửa karaoke của những cô đào hát tại thị xã Long Khánh (Đồng Nai), PV báo CL&XH vô tình lọt vào mắt xanh của đường dây buôn người và quyết định dấn thân để đưa sự việc ra ánh sáng.

Tháng 6/2016, tại thị xã Long Khánh, tỉnh Đồng Nai, D. đến bắt chuyện với PV và tự giới thiệu bản thân đang có mối làm ăn lớn, cần nhiều “đào” có ngoại hình bắt mắt. Gã tiết lộ vào quán karaoke để tìm “nhân sự” tuyển sang Trung Quốc làm việc với mức lương hàng trăm triệu đồng.

Làm “giải trí” lương trăm triệu mỗi tháng

Trong tiếng nhạc xập xình, D. nhẹ nhàng trò chuyện cùng PV: “Tụi em làm việc hai ngày cuối tuần ở quán karaoke, cả ngày lẫn đêm, cao nhất cũng được khoảng 1 triệu đồng. Còn ngày thường, em nào giỏi chắc cũng chỉ vài trăm. Anh nói đúng không?”. PV chưa kịp trả lời, D. nói tiếp : “Anh có nơi này làm việc trả lương cao hàng trăm triệu đồng mỗi tháng, em có thích không. Vậy là gấp 4, 5 lần hiện tại của em đó”.

Nghe D. nói, PV cố tỏ vẻ thích thú và mong muốn được giới thiệu chỗ làm để tăng thu nhập. Ngay lập tức, D. đưa số điện thoại hẹn PV hết giờ làm tại quán karoke liên lạc để anh ta nói rõ về công việc. Ngày hôm sau, PV điện thoại rất nhiều lần nhưng số điện thoại D. cho không ai bắt máy. Đến tối, một người đàn ông giống D. gọi lại và hỏi PV có chuyện gì. Nói chuyện một hồi, D. cho biết đã nhầm số nhưng PV cố nhắc đi nhắc lại câu chuyện đã gặp D. tại quán karaoke L.X. (thị xã Long Khánh, tỉnh Đồng Nai). Đồng thời, PV nhấn mạnh số phòng, giờ hát, ngày tháng. Đến lúc này, D. mới đồng ý trò chuyện tiếp.

Khi thấy các thông tin  PV đưa ra trùng khớp, D. mới trả lời: “Anh phải kiểm tra xem có đúng là người cần gặp không, lỡ không may gặp ngay bọn nó (công an-PV), lộ mất đường dây của anh”. Nói đoạn, D. bảo đang bận nên không thể gặp mặt PV nhưng gã đánh giá ngoại hình của PV khá được. Vì vậy, gã giới thiệu sơ qua về công việc chính của PV khi sang Trung Quốc.

D., người  đàn ông gặp PV tại quán karaoke

Theo D., PV sẽ làm việc tại các khu “giải trí” ở  tỉnh Quảng Tây, Trung Quốc. Mức lương những cô gái Việt đang làm thấp nhất cũng 100 triệu đồng/tháng. Để bắt đầu công việc,  PV phải  ký một bản hợp đồng tay với ông chủ khu vui chơi, còn D. chỉ là người giúp đỡ đưa đi gặp ông chủ.

Sau đó, PV phải đồng ý làm đủ 3 tháng mới được “nhảy chỗ”, ra ngoài làm việc theo ý thích. Trong 3 tháng đầu, “em” nào bỏ trốn sẽ bị tìm bắt lại. Không những không được có đồng lương nào mà còn bị đánh đập, không ai can thiệp. Tuy nhiên, trong quá trình làm việc, khách vừa ý, tiếp viên ưng lấy chồng Trung Quốc sẽ được tạo điều kiện giúp đỡ để thỏa nguyện ước mơ.

Hiện tại, đường dây của D. bên Trung Quốc đang có khoảng vài chục cô gái trẻ là người Việt Nam tham gia làm việc. Họ say mê công việc đến nổi không muốn về nước. Hết hạn hợp đồng lần 1, nhiều người còn ký tiếp hợp đồng lần 2, lần 3. Bởi vì, mức lương quá cao, ông chủ tốt bụng. Thậm chí, nhiều người kéo thêm chị, em gái trong gia đình và bạn bè thân thiết qua làm cùng.

Khi được đề nghị mô tả chi tiết công việc, D. mập mờ cương quyết trả lời: “Công việc làm ở khu giải trí thì em biết rồi, chỉ phục vụ khách tới mua vui thật vui là được. Em nào ngoan ngoãn, chăm chỉ  thì “hái tiền” không xuể. Em suy nghĩ kỹ đi, rồi quyết định đi làm. Khi em đồng ý, em hỏi bất kể điều gì anh cũng sẽ trả lời. Em không đi hỏi nhiều về công việc anh không thích”.  

Để tạo niềm tin cho D., PV nói cần  suy nghĩ vài ngày về cơ hội rồi sẽ điện thoại lại. Khoảng 1 tuần sau, PV gọi điện lại số máy của D., người đàn ông này trả lời hiện  đang bận việc. Anh ta cho PV một số điện thoại khác kèm theo lời nhắn: “Em muốn đi làm thật thì gọi tới số điện thoại của vợ anh, cô ấy sẽ dẫn em đi trực tiếp…”.

“Có sức khỏe và quan hệ tình dục tốt”

Gọi vào số máy điện thoại D. cho, PV nghe một giọng nhỏ nhẹ của phụ nữ đáp lời. Người phụ nữ giới thiệu tên M. (30 tuổi, vợ của D.). M cho biết: “Em muốn đi làm giải trí ở Trung Quốc cứ tìm hiểu kỹ, còn không đừng hỏi nhiều mất công, mất việc của anh chị. Vợ chồng chị chỉ giúp người có tâm, muốn kiếm nhiều tiền giúp đỡ gia đình. Bởi, hoàn cảnh chị cũng nghèo khổ, nhờ bà cô họ dẫn sang Trung Quốc làm việc nhàn hạ, lương cao mới có tiền về Việt Nam xây nhà khang trang, đầy đủ như hiện tại….”.

Hơn 1 giờ đồng hồ trò chuyện với PV, M. nói vòng vo rất nhiều xoay quanh công việc. Trong đó, M. vẫn nhấn mạnh câu nói, không phải ai muốn đi cũng được. Những người muốn đi làm đều phải gửi ảnh hình dáng ban đầu cho ông chủ của M. duyệt. Sau đó, M. phải gặp trực tiếp người xin đi làm để xem ngoại hình có đạt hay không. Trước khi nhận lời đưa người đi sang Trung Quốc, M. còn đòi hỏi PV làm giấy khám sức khỏe như cân nặng bao nhiêu, chiều cao, từng quan hệ tình dục nhiều lần trong ngày không, sức chịu đựng sau mỗi lần quan hệ…

Khi sức khỏe đảm bảo, ngoại hình ưa nhìn, M. mới nhận lời dẫn ra gặp ông chủ. Đặc biệt, ông chủ rất chú trọng việc tuyển lựa những người đẹp, trẻ, khỏe và có sức dẻo dai trong quan hệ tình dục. M. còn cho biết đồng tiền kiếm được nơi giải trí, mua vui dễ dàng nhưng các cô gái phải ngoan, phải biết chiều khách. Người nào làm việc chăm chỉ từ 1-2 tháng đã có thu nhập bằng 2-3 năm ở Việt Nam, không phải lẽo đẽo theo chân khách ở quán nhậu, quán karaoke. Nhiều cô gái được đưa sang Trung Quốc còn liên tục gọi điện thoại cảm ơn sự giúp đỡ của M. để cuộc sống của họ mới sang trang mới.

Nghe M. thuyết phục xong, PV nói thấy đủ điều kiện đi làm ở Trung Quốc. M.  đề nghị gửi hình ảnh thật nhất, rồi lên Đắk Lắk gặp mặt chị ta lần nữa. Sau đó, ông chủ ngoài Lạng Sơn sẽ chỉ dẫn M. đưa PV ra ngoài đó và bao mọi chi phí đi lại. Nếu ông chủ gặp mặt thấy khác trong hình ảnh, tức không đạt tiêu chuẩn đi làm “giải trí” sẽ tư vấn cho đi lấy chồng Trung Quốc. Kiểu gì cũng có lợi.

M. quảng cáo thêm, mỗi một hợp đồng ký kết với ông chủ của cô ta, PV sẽ được ứng tiền làm việc với mức vài chục triệu đồng đến hàng trăm triệu (giá ứng tiền sẽ phụ thuộc vào nhan sắc) để làm tin, sau đó mới sang Trung Quốc.  PV băn khoăn về việc không có CMND, giấy tờ tùy thân, M. nói trong đảm bảo: “Em không cần bất cứ thứ giấy tờ gì đâu. Ra tới ngoài Lạng Sơn, ông chủ sẽ cấp cho một chứng minh thư mới để qua cửa khẩu Trung Quốc một cách đơn giản, an toàn”.

Tiếp đó, M. dẫn chứng bằng chị T. (35 tuổi, quê tỉnh Đắk Lắk) vừa được đưa sang Trung Quốc đã đổi đời thực sự. Theo lời M., chị T. là cô gái lỡ thì không ai lấy. Thấy vậy, M. động lòng thương, ngỏ ý giúp đưa sang Trung Quốc làm việc lấy ít vốn về làm ăn. Chị T. đồng ý sang làm việc tại câu lạc bộ đêm ở tỉnh Quảng Tây. Mỗi đêm chị T. có thể quan hệ với 5 người đàn ông. Một ông khách hơn 50 tuổi, đêm nào cũng đến yêu cầu chị T. phục vụ rồi bo thêm rất nhiều tiền. Nhờ vậy, chị T. đã có số vốn lên đến vài trăm triệu sau 3 tháng làm việc. Khi hết hạn hợp đồng cho về, chị T. bày tỏ nguyện vọng làm việc lâu dài nên ông chủ  đang xem xét.

Thành “đại gia” nhờ nắm bắt cơ hội

Ngoài người phụ nữ tên T. đổi đời, M. nhắc đến rất nhiều cô gái khác có hoàn cảnh tương tự ở các tỉnh Tây Nguyên, miền Tây đã được cưu mang để có cuộc sống sang trang mới như: Chị Thu (45 tuổi, quê An Giang, chị Lan (35 tuổi, quê Kom Tum)… Những người đi sang Trung Quốc làm việc, lấy chồng trở về đều giàu có. M. nói sắp tới sẽ đưa một số người sang Trung Quốc, PV suy nghĩ để đi luôn kẻo mất cơ hội.

(0) Bình luận
Đừng bỏ lỡ
Thâm nhập đường dây buôn người Kỳ 1: Những cuộc săn lùng phụ nữ nhẹ dạ, ham 'việc nhẹ lương cao'
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO